12:36 CH
Thứ Tư
13
Tháng Mười Một
2024

TÌM NGUỒN VUI LÀNH TRONG CUỘC SỐNG - XUÂN THỦY

02 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 17439)

Thời gian hôm nay là hạnh phúc của ngày mai

Today’ s time is tomorrow’s happiness

 Cuộc sống chỉ có ý nghĩa khi có những nguồn vui. Đặc biệt những người sống trong hoàn cảnh của những người cao tuổi hay lẻ bóng cần phải tự tạo những nguồn vui để tồn tại.

 Những nguồn vui có thể là: Làm Vườn, Chơi Hoa hay Cây Cảnh, Viết Văn, Làm Thơ, Chơi Nhạc, Làm Từ Thiện, Đi Chùa, Đi Nhà Thờ, Du Lịch, Làm Thiện Nguyện, Tập Dưỡng Sinh, Xin Con Nuôi, Nuôi Giống Vật, và v.v.

 Những nguồn vui trên đòi hỏi người tham gia phải có thiện chí, có tấm lòng, có tinh thần chia sẻ, vị tha và tích cực.


TÌM NGUỒN VUI

Nguồn vui đến từ hy sinh cống hiến

Và ân cần chia sẻ nụ cười tươi...

Vâng, hãy tìm vui trong giúp đở

Những người già, tàn tật, hoặc trẻ thơ

Phải, hãy biến thì giờ thành sức khỏe

Đi bộ, ngồi Thiền, cho trẻ tâm hồn

Và học khôn nâng cao trí tuệ

Đọc sách, chơi đàn, kinh kệ dồi trau

Thời gian là liều thuốc nhiệm mầu

Chôn tất cả những mối sầu kim cổ

Chìa bàn tay tới người cùng khổ.

Tha nhân vui, đời ta cũng nở hoa

 Sau đây là một mẫu chuyện của một thiếu phụ còn trẻ kể là làm sao nàng đã gượng dậy được sau khi người chồng bị bạo bịnh qua đời và nàng đã tìm được nguồn vui nào để tồn tại...

Làm Sao Tôi Tồn Tại Khi Chồng Qua Đời

 Tôi đã sống đơn chiếc với hai con thơ khi chồng tôi bị bạo bịnh qua đời cách đây khoảng gần mười năm.Tôi cảm thấy vô cùng hụt hẳng vì mọi việc từ trước đó chồng tôi đều lo lắng hết; vả lại, lúc đó tôi mới được bảo lãnh qua Mỹ nên còn nhiều bỡ ngỡ kể cả việc lái xe tôi cũng không biết. Chẳng phải tôi ỷ lại nhưng có lẽ tại vì chồng tôi quá yêu tôi và vì đã có sẵn cơ ngơi đàng hoàng, có người giúp việc, nên chàng chỉ muốn tôi chăm sóc con và hùn hạp trông nom cửa tiệm sách.

 Khi chồng tôi mất, tôi bỡ ngỡ, run sợ như người rớt từ mặt trăng xuống đất. Tệ hại nhất là tôi không biết lái xe. Làm sao tôi giải quyết công chuyện đây? Làm sao tôi đi làm? Làm sao tôi đi học? Làm sao trả bill?...Từ một cuộc sống như là một “ tiểu thư” tôi rơi vào cuộc sống ”chân bước, tay làm” hối hả, tôi vô cùng chới với. Nhưng tôi đã gượng đứng dậy được.Tại sao?

 Tưởng cũng cần phải nhắc lại background của tôi một chút. Tôi may mắn sinh vào một gia đình tương đối khá giả; cha mẹ tôi có nếp sống cởi mở, tiến bộ. Thuở nhỏ, tôi được gửi đi học trường Đạo tuy cha mẹ tôi theo Đạo Phật. Tôi đã được khai mở tâm linh và hai nền giáo lý đó đã là nền tảng cho những suy nghĩ và lối sống của tôi.

 Khi chồng mất, tôi đau đớn tưởng chừng như không thể chịu đựng nổi. Lúc đó tôi mới cảm thông cho bao sự mất mát của những người khác: mất người thân và mất quê hương. Mất người thân còn có thể nguôi được vì đó là lẽ của tạo hóa; nhưng mất quê hương thì không bao giờ có thể nguôi được vì đó là lẽ của người đời.

 Khi nghe nhà sư giảng về Luật Vô Thường & Nhân quả giải thích mọi lẽ khổ đau và hạnh phúc của con người, tôi thấy lòng vơi đi một phần đau đớn. Lại nhìn thấy những nét buồn trên mặt của những người thân, đặc biệt là nét mặt còn ngây thơ của các con tôi, tôi bỗng nhận thấy mình không thể làm những gì cho mọi người buồn thảm thêm và tôi tự nhủ: tôi phải gượng dậy để nuôi con và để đáp ứng những điều mong muốn của cha mẹ và những người thân quen. Hơn nữa, tôi còn có cảm giác như là linh hồn của chồng tôi đã trở về giúp tôi thêm nghị lực để tồn tại. Nghĩ như thế, tôi không còn giữ im lặng và ủ ê nữa. Tôi bắt đầu lên tiếng nói với moi người và khẩn nguyện với linh hồn của chồng tôi rằng tôi sẽ cố gắng khuất phục mọi trở ngại trong cuộc sống đơn chiếc để nuôi con và xin anh ấy phù hộ cho tôi được sống vui.

 Lạ thay, lời khẩn nguyện đó đã trở thành như một lời cam kết khiến tôi càng quyết tâm phải thực hiện và nhờ vậy tôi đã đậu ngay được bằng lái xe, điều mà tôi cho là sẽ khó thực hiện nếu chồng tôi còn sống. Thật là hạnh phúc khi chính tôi hàng ngày lái xe đưa đón các con đi học không cần phải nhờ vả ai nữa. Và cũng lạ thay, trên các đoạn đường lái xe, tôi luôn luôn có cảm giác là có chồng tôi ngồi bên cạnh và chàng đã giúp tôi vài lần trong những lúc tôi gặp trở ngại vì lạc đường lúc trời mưa tối. Và dường như chàng cũng đã nhiều lần trở về thăm các con. Cảm giác này giúp tôi cảm thấy bớt cô đơn trong cuộc sống.

  NGUỒN VUI MỚI ĐỂ TỒN TẠI

 Không hiễu làm sao bỗng nhiên tôi nảy ra ý thích làm thơ. Tôi hoàn toàn không có khiếu gì về thơ văn cả. Hồi còn đi học, tôi giỏi môn toán hơn môn văn. Thế rồi nhờ có vài dịp tiếp xúc với thơ văn mà hồn thơ bừng nở nơi tôi.

 Dấu ấn đầu tiên là khi học trung học, do tính tôi hay nói và thích cãi lý nên được các bạn chọn làm trưởng nhóm thuyết trình về tác phẩm Trống Mái của Khái Hưng. Sau cuộc thảo luận, tôi thấy cùng một đề tài mà có nhiều cái nhìn khác nhau rất thú vị và từ đó tôi thấy thích văn chương.

 Dấu ấn thứ hai là giai đoạn tôi là nhân viên của một công ty phát hành sách nhờ đó tôi được đi đây đi đó nhiều lần và có dịp tiếp xúc với các nhà in, được nhìn thấy nhiều tranh ảnh và màu sắc tươi mát và đặc biệt là được ngửi các mùi thơm của đủ loại sách báo. Mọi thứ ấy đã tạo nơi tâm hồn tôi một cảm giác trân trọng chữ nghĩa lúc nào không hay.

 Dấu ấn thứ ba là trong thời gian mở tiệm sách, tôi có dịp quen biết nhiều nhà văn và nhà thơ trong đó có vài người bạn cao tuổi giỏi Chữ Nho và Thơ Đường nay đã qua đời. Tôi kính trọng họ và tìm đọc những tác phẩm xem họ viết gì: Tôi thấy trước 1975 họ đã có những địa vị cao mà nay sống giản dị và vui đời. Nhờ đọc sách, tôi thấy tâm trí tôi có sự đổi khác và tôi thấy thèm làm thơ. Không ít người thân lấy làm lạ khi thấy tôi nay bỗng hí hoáy làm thơ có khi quên cả tiếp khách hàng!

 Thực sự tôi đã làm nhiều bài thơ – loại thơ thẩn – từ trước khi lấy chồng. Nhưng khi chồng qua đời, nỗi buồn mênh mông đã thúc đẩy tôi cầm bút lên ghi lại những giòng cảm xúc trào lên trong tâm tư thiếu vắng và đầy nhung nhớ những ngày hạnh phúc đã qua. Tôi làm thơ bất kể lúc nào, có khi thức giấc nửa khuya, đang lái xe, hay đọc một mẫu chuyện cảm động. Tôi phải ghi ngay những cảm xúc trên giấy, nếu không những cảm xúc đó sẽ biến mất và không thể nhớ lại được.

 Tôi tìm đọc vài bài thơ cũ thấy trúc trắc và buồn cười quá. Tôi được vài nhà thơ chỉ dẫn cho biết thế nào là vần điệu và cách sắp đặt sao tránh trùng ý và điệp từ. Nhưng thơ tôi làm vẫn chưa được trơn tru bởi vì nếu sửa được vần thì lại mất ý. Nhưng dù sao thì những gì tôi cảm nhận tôi đã diễn đạt được và thế là đủ cho tôi mãn nguyện cho một ngày có thơ.

 Tôi làm thơ không phải để in và bán. Tôi làm thơ cho những trăn trở và mất mát của riêng tôi và dường như có sự thôi thúc của người chồng quá cố của tôi như là anh đã chọn cho tôi – Thơ – một người bạn để đi chung trong cuộc đời còn lại của tôi. Tôi thấy vui vì vững tin rằng từ nay cho đến khi tuổi về chiều tôi đã có một người bạn trung thành cùng hủ hỉ để con cháu vui hưởng cuộc đời riêng của chúng nó.

Và đây là bài thơ tôi làm khi nhà tôi lìa đời

RU ANH

Ngủ đi nhé! Em ru anh ngủ...

Giấc ngủ dài không còn phủ lụy phiền

Và mai sáng chẳng cần dậy sớm

Ngủ thật ngoan, đừng mộng mị chi anh

Ngủ đi nhé! Em ru Anh ngủ đây

Sao êm ềm môi mắt đầy thân yêu!

Vòng tay em mong làm ấm lại

Giấc ngủ kia có giạ lạnh thân anh?

Ngủ đi nhé! Có em ru anh ngủ

Lệ rơi dài ấp ủ cho ngàn thu

Anh nghe nhé! Lời ru từ biệt

Tiển anh vào giấc ngủ yên lành

Haitlan

TH Nguyễn Trường Tộ VL 2012



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười 2024(Xem: 68)
Những người mà ta kêu là "khuất mặt khuất mày", chính là tiền nhơn mình đó đa! Sự "kính ơn" này kể cũng coi như đã trọn đạo với tiền nhơn xứ này rồi đó.
23 Tháng Bảy 2024(Xem: 1007)
Nhớ bến bãi ồn ào í ới ngày xưa. Và cũng có người tuổi đời chồng chất, nhớ cảnh xuống xe qua cầu xe lửa Bến Lức, Tân An thuở xa lắc xa lơ
26 Tháng Sáu 2024(Xem: 1287)
Người con kiêu hùng của quê hương cuối cùng đã về với đất Mẹ. Về để nghe tiếng gió lộng giữa đèo cao hay bềnh bồng trong tiếng sóng biển vỗ bờ
11 Tháng Sáu 2024(Xem: 1109)
cuộc đời vốn vô thường nên làm được gì cứ làm hôm nay đừng nên để ngày mai khi ông nhận ra được điều đó thì đã quá muộn màng
23 Tháng Năm 2024(Xem: 1112)
Cho dù cả thiên hà này sụp xuống thì trong suốt cuộc đời này bố, mẹ sẽ luôn ở bên cạnh các con.
20 Tháng Tư 2024(Xem: 875)
Hai tuần sau tôi lấy tro cốt Bố. Khi cô nhân viên nhà xác đưa hộp tro cốt ở dưới có ghi tên bố tôi, chỉ đến lúc bấy giờ, nước mắt tôi tự dưng tuôn ra đầm đìa – vô thức!
25 Tháng Ba 2024(Xem: 1767)
để bước lên xe tang đi về hướng nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi, đưa ông bà Thiếu Tá Trần Ba đến nơi an nghỉ cuối cùng!
07 Tháng Ba 2024(Xem: 1886)
Căn nhà xưa vẫn đứng đó như một bức tượng bám đầy rêu phong; còn con hẻm không tên kia đến nay tôi không hề nghe ai nhắc tới,
04 Tháng Ba 2024(Xem: 1986)
Nguyện thất vọng, mặt trở nên lạnh tanh và ngạc nhiên thấy tôi vẫn đi cùng hướng, ra tới chỗ đậu xe chàng mới hiểu
04 Tháng Ba 2024(Xem: 1605)
"Vợ đẹp hay xấu điều đó không quan trọng, quan trọng đối xử sao để vợ trở thành một thiên thần hay thành mụ phù thủy"
16 Tháng Hai 2024(Xem: 1598)
Nhưng em không hề biết mấy giọt nước mắt của tôi đã rớt trên mái tóc dài của em ... thương lắm
16 Tháng Hai 2024(Xem: 1602)
Còn người mở được hai cái khóa lấy nó đi thì ông ta còn lấy đi niềm vui, lẽ sống của bao nhiêu người nữa
06 Tháng Hai 2024(Xem: 1668)
Hãy động viên con cố gắng hơn chính bản thân mình ngày hôm qua là được.
06 Tháng Hai 2024(Xem: 1675)
nên viết lại kỷ niệm của tôi , để chia xẻ một vài cảm xúc của một thời còn khỏe mạnh, còn hăng say
18 Tháng Giêng 2024(Xem: 1557)
Đời người bao nỗi vân vi Yêu thương lắm lắm, nhưng vì chiến tranh
08 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 1862)
người Sài Gòn xưa thì đang sống ở Cali và Sài Gòn giờ toàn là bộ đội, cán ngố, và người Hà Nội vào cướp đất, chiếm nhà của người Saigon …
04 Tháng Mười 2023(Xem: 2498)
Nữ danh ca KIM ANH. Cô Kim Anh đã một thời lừng danh trên sân khấu Thanh Minh đóng cặp chung với anh Út Trà Ôn.
18 Tháng Chín 2023(Xem: 2503)
đã không cho phép ngoại trưởng Blinken và tôi cùng chạy đến quán Liên Hương, để thưởng thức món bún chả nổi tiếng mà ông Barack Obama
28 Tháng Tám 2023(Xem: 2715)
Nếu các bạn muốn đi tìm một vị thầy để nương tựa tu tập, không cần phải đi tìm một cao tăng, nhưng hãy tìm một thanh tịnh tăng.
27 Tháng Tám 2023(Xem: 2149)
Trời đêm dần tàn, con đến sân ga để đón mẹ yêu quý trở về. Tàu cũ năm nao chưa mang về trả cho tôi mẹ xưa
18 Tháng Tám 2023(Xem: 2376)
Bà nhắm mắt mà trong lòng chắc vẫn trách thằng con sao đi mất biệt. Lúc hấp hối, bà Hai còn rán thều thào
05 Tháng Tám 2023(Xem: 2455)
Bão tố từ trong em, trong chị, trong con ngựa đá chỉ có do sự tưởng tượng thi vị của dân làng ven sông.
31 Tháng Ba 2023(Xem: 2669)
Với sứ mệnh chăm sóc đời sống tinh thần Quý khán thính giả gần xa. Nội dung xuyên suốt là những câu chuyện, những bài học từ cổ chí kim, Lúa Vàng mong muốn chia sẻ với Quý vị
21 Tháng Ba 2023(Xem: 2931)
Ngày mất nước, Miền Nam có 17 triệu rưỡi người. Tất cả mọi người đều chịu thảm cảnh, thảm hình. Truyện về kiếp của từng ấy người, gom cả lại, chẳng đã thành một truyện dài ư?
12 Tháng Ba 2023(Xem: 3247)
Cả một thời trai trẻ lại về. Ông nhắm mắt lại, nhớ mùa xuân quân trường. Nhớ nụ hôn ngọt mềm: "Em đến thăm anh vào một ngày đẹp nắng..."
07 Tháng Mười Một 2022(Xem: 3819)
Cái kỳ cục của người Sài-Gòn, sao mà nghe nó rất dễ thương cũng như đặc trưng cái giọng điệu quá mộc mạc
07 Tháng Mười Một 2022(Xem: 3455)
Không có ai trong số họ được thần thánh hóa, kể cả lãnh đạo. Nãy giờ tao nói vậy mày đã hiểu ra chưa?
31 Tháng Mười 2022(Xem: 3326)
Nhưng nếu thật tình như lời chú nói: “Uống rượu để lãng quên được chuyện đời!”, thì Tám Hổ ơi! Anh đây cũng xin được làm người nát rượu.
17 Tháng Năm 2022(Xem: 5109)
Vì vậy, khi đã biết sử, ta không thể sống tồi tàn, bệ rạc, ăn cắp của công, vì cha ông ta, cách đây mấy trăm năm đã sống có nhân cách, sống tử tế, sống lương thiện.
14 Tháng Năm 2022(Xem: 5151)
câu vọng cổ của đào hoặc kép đã làm nãy sanh ra cái nét riêng của ngôn ngữ cải lương mà người yêu mến phải chấp nhận để thấy cái hay của cải lương.
14 Tháng Năm 2022(Xem: 4774)
Bấy nhiêu đó cũng khẳng định được rằng bài Tình Anh Bán Chiếu xứng đáng là "bài vọng cổ vua" của làng cổ nhạc miền Nam Việt Nam thời ấy và tận đến bây giờ.
12 Tháng Tư 2022(Xem: 5106)
Nếu nó còn mạnh giỏi, tôi xin Ơn Trên xui khiến cho nó đọc được mấy dòng nầy…
08 Tháng Tư 2022(Xem: 4689)
Gà tây nhúng sữa, kẹp phô mai đút lò chắc gì đã bắt mồi hơn cá lóc nướng trui?
02 Tháng Tư 2022(Xem: 4957)
Kế đó mất thêm nhiều thời gian nữa để nuối tiếc, than thở, rồi sinh ra chán nản. Nhiều khi trở nên bực bội và gắt gỏng nữa.
15 Tháng Hai 2022(Xem: 4997)
Không lẽ những con người bình thường như con trai lại không có đất tồn tại hay sao.
11 Tháng Hai 2022(Xem: 5683)
Chuyện ma tại trường trunghọc Gia-Hội hiện nay vẫn còn ăn sâu trong óc tôi, không bao giờ quên được!
06 Tháng Hai 2022(Xem: 6210)
nghe cũng sốt ruột nhưng nghĩ lại đó là nếp lễ nghi cần duy trì nên cũng kềm bớt cái tính nóng nảy lại.
20 Tháng Giêng 2022(Xem: 4887)
Chỉ có một câu lục và một câu bát, một câu ca dao có tổng cộng chỉ 14 chữ mà ông bà mình kể lại một thiên anh hùng ca của những người dân Việt bất khuất.
16 Tháng Giêng 2022(Xem: 6036)
Tôi ôm Chi vào lòng, vì quá cảm động, tôi chỉ thốt lên được một tiếng “Em!” Chi cũng vậy, nàng thổn thức trên vai tôi “Anh!”
16 Tháng Giêng 2022(Xem: 5766)
Chỉ biết rằng họ là những Anh Hùng Mũ Xanh QLVNCH cùng những cái chết thầm lặng nhưng vô cùng can đảm và oai hùng. Những ai đã chết vì Sông Núi
22 Tháng Tám 2021(Xem: 6135)
Ký ức của chúng ta rồi có quên đi những ngày tháng này? Lịch sử dịch bệnh có ghi lại nỗi sợ, nỗi lo của chúng ta hay chỉ để lại những con số thống kê?
24 Tháng Bảy 2021(Xem: 6716)
Bên tách cà phê vớ ở cà phê lá me, gã thất tình bộc bạch nguồn cơn, rằng hắn rất cảm kích khi được bạn bè chia sẻ nỗi buồn riêng
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 7260)
cũng vì chủ rạp bán vé quá tải. Ở Mỹ bây giờ mua vé online không phải sắp hàng, tới nơi chỉ đưa smartphone ra là xong.
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 5772)
Giờ thì dân với dân, có lẽ nhanh gọn và không phiền hà phán xét gì nhau. Vậy lại nhanh hơn, và tình người hơn.
20 Tháng Sáu 2021(Xem: 6217)
tưởng nhớ Quân Cán Chính VNCH đã hy sinh trong cuộc chiến với lời tri ân “ Các anh hùng đã chết để chúng ta được sống “
09 Tháng Sáu 2021(Xem: 6641)
. Lâu lâu nhớ đến ông, nước mắm thắm duyên nhau mà ông Sáu, tôi vẫn hình dung ra được ông bận đồ ta trắng, tóc búi tó, như một ông tiên mà không cần thi ca đánh bóng.
27 Tháng Tư 2021(Xem: 8363)
Hơn nữa Tướng Trà phạm phải lỗi lầm vì đã không nghe các hướng dẫn trước khi tấn công của Tổng Tham Mưu
27 Tháng Tư 2021(Xem: 7408)
nhờ sự chỉ đạo kiên quyết của Tướng Đảo, tất cả đều là những yếu tố quan trọng giúp đánh bại được những cuộc tấn công của quân CSBV trong những ngày đầu tiên.
22 Tháng Ba 2021(Xem: 7430)
nhưng theo tôi nghĩ, câu chuyện giữa cô bé 16 tuổi tên Trúc và anh chàng học sinh nghèo tên Khải hơi giống chuyện cổ tích của một thời đã qua, nay khó có nữa