37 năm
ngày 30-4-1975 sắp đến, gởi
các bạn đọc để suy nghĩ thương cho thân phận lưu
vong và thương cho hơn 80 triệu người còn trong số kiếp
trầm luân. 37 năm của sự
phản bội
và lừa dối.
Những người nhận
thức được sự
phản bội
sớm hơn
như Bùi Tín thì đã công khai tuyên bố và từ bỏ
một thời
sai lầm vì lý tưởng. Người trể
hơn hay còn bám víu để hy vọng thay đổi như
NS Tố Hải
thì cắn máu viết lên "Tâm Sự Của
Một Thằng
Hèn”. Kẻ yếu
hơn thì chấp nhận
bị "thiến" (như Alexander Solzhenitsyn ngày nào bị Soviet Union ép buột lìa bỏ nước Nga) để bỏ
nước lưu
vong như nhà thơ ngục
tù Nguyễn Chí Thiện,....còn lại chăng những người chiến sĩ tự do dân chủ LM Nguyễn Văn Lý, BS Nguyễn Đan Quế. Thế
hệ trẻ
lớn lên và sinh ra sau ngày định mệnh
của lịch
sử VN thì đã hiểu rỏ
đâu là sự thật,
biết được cả
thế hệ
bị lừa
dối như
thục nữ
TTVN Huỳnh Thục Vy, ĐTM Hạnh, Việt Khang....bám đất, bám quê hương, chấp nhận
ngục tù và đe dọa, và sẳn sàng chấp nhận
cái chết cho sự sinh tồn của
dân tộc, cúa các thế hệ
tiếp theo.
Hảy đặt câu hỏi cho chính ta "mình phải làm gì?".
TUỔI TRẺ VIỆT NAM
Hình
ảnh
sinh hoạt và sự tương quan đạo
lý trong xã hội Việt Nam hiện
tại sau 58 năm ở miền Bắc và 37 năm trong miền
Nam dưới sự cai trị
của nhà nhà cầm quyền CSVN đã đi đến
giai đoạn báo động cho những
người còn quan tâm đến
đất nước và con người
Việt. Các câu hỏi đã đặt
ra cho các thế hệ tiếp theo, cho tuổi
trẻ Việt Nam sẽ đi về
đâu dưới nền giáo dục
ngu dân, sử liệu bị sửa đổi
cho thích hợp với mục đích tuyên truyền
chính trị, sáng tác văn học
được xử dụng như là một hình thức
ca tụng cho lý thuyết CS và lảnh
tụ, tin tức được
loan truyền cho 1 mục đích duy nhất
là tuyên truyền hơn là phổ
biến sự hiểu biết cần thiết cho toàn dân. Những
biến chuyển gần đây từ
"Ngọn Lữa Việt Khang" người
nhạc sĩ trẻ sinh ra sau 30-4-1975, tới
các anh thư Huỳnh Thục Vy, Đỗ Thị Minh Hạnh, người con gái miền Nam, tròn 27 tuổi với bản án 7 năm oan nghiệt, bất công và vô nhân đạo, chỉ vì đã dám lên tiếng bảo vệ nông dân và công nhân bị tước đoạt quyền lợi chính đáng của mình,...vv...
Đỗ Thị Minh Hạnh
cùng
các phong trào Tuổi Trẻ Yêu Nước (TTYN), Dân Làm Báo, Tin Tức
Hàng Ngày,... được thành lập
do tuổi trẻ trong lứa tuổi 20's, 30’s của
thế hệ 1980's và 1990's đã nhúm lên niềm
hy vọng cho tất cả người Việt trong nước
lẩn hải ngoại. Điều
này cũng chứng tỏ chính sác cai trị
bằng CA, bằng đàn áp tạo
sự sợ hải, đưa
tinh thần người dân đến
hèn nhát của CS đã thất bại vì tuổi
trẻ VN đã thấy đâu là sự
thật, đâu là chân lý và nổi sợ hải mà nhà cầm
quyền CSVN gieo rắc, khủng hoảng tinh thần
của họ đã không còn hiệu
lực nửa. Tuổi trẻ VN đã cảm
nhận được qua lời
của Việt Khang “Việt Nam ơi thời gian quá nữa
đời người và ta đã tỏ tường
rồi….” . Sự phản ứng của tuổi trẻ VN đã làm nhà cầm
quyền CS phải bắt đầu
kinh sợ khi sự bắt bớ giam cầm
đã không làm ngưng lại tiếng phản kháng của
thế hệ trẻ này nhất
là trước sự dấn thân và trực
diện đối đầu
với lời phản đối
như Việt Khang đã kêu gọi
mọi người "đứng
lên chống quân xâm lược chống kẻ nhu nhược,..."
khác hơn sự chống đối
tiêu cực, trốn tránh trách nhiệm của nhạc sĩ Trịnh
Công Sơn trong thập niên 1970's. Hiện
tượng này đã nói lên tuổi trẻ Việt Nam lớn
lên từ môi trường XHCN đã thấy
được đâu là sự thật,tuổi trẻ Việt Nam ngày hôm nay thông hiểu
và can đảm hơn qua lời
của bà Aung San Suu Kyi đã nói "Bạn không bao giờ nên để
cho nỗi
sợ
hãi của
mình ngăn cản
bạn
làm những
gì mà bạn
biết
là phải.”(You should never let
your fears prevent you from doing what you know is right). Đây chính là thời
điểm mà:“ Sợ hãi chính là tên cai tù
nguy hiểm nhất cho mỗi người chúng ta, nhưng khi vượt qua được nỗi sợ hãi thì chính là lúc kẻ thù của chúng ta lo sợ. Con không còn sợ nữa, bạn bè con không còn sợ nữa, chúng con đang tỉnh thức sau đêm dài u
mê.”
Việt Khang
Đây
là niềm tin, đây là ánh sáng thoát ra từ
căn hầm tăm tối mà chế độ
CSVN đã áp đặt lên người dân Việt
từ gần 6 thập niên nay qua các ngọn
đuốc của tuổi trẻ VN Huỳnh Thục
Vy, Đỗ thị Minh Hạnh,
Việt Khang,.....Đây cũng chính là thời
điểm mà người Việt hải ngoại cần đoàn kết,
chung sức thúc đẩy cổ
động
và hậu thuẩn mạnh mẻ cho những
tuổi trẻ can đảm trong nước.
Họ dự trù sẽ có cuộc hoảng loạn đối với hằng ngàn người Mỹ và các đồng minh của Nam Việt, các thợ thuyền công chức và bạn bè họ trong thành phố thiếu phòng ngự.
Những đồng bào của tôi ơi, nhất là những người trẻ trong nay mai sẽ phải kê vai nâng cả một gánh sơ hà, xin đừng để cho kẻ xấu ác tiếp tục khủng bố bằng cụm chữ răn đe “hãy tránh xa chính trị.”
Chủ nhật ngày 18 tháng Năm năm 2014, Toàn quốc xuống đường! Hãy xuống đường để nhà cầm quyền Việt Nam thấm thía rằng số phận họ gắn liền với dân tộc Việt Nam
Ba mươi tháng tư đến như tên khách lạ, không mời, không mong, không đợi, không chờ, đến nhà gõ cửa không hỏi, không chào. Ba mươi tháng tư, một nửa miền Nam cúi đầu dưới họng súng đi theo một nửa miền Bắc đau thương xã hội chủ nghĩa
Chẳng biết viết gì hơn bao nhiêu người khắp trong nước và thế giới đã viết về anh, tôi chỉ xin phép hương hồn anh và gia đình anh thứ lỗi cho tôi về những gì “có ý khác
chó là con vật được đánh giá cao vì sự thông minh, lanh lợi, lòng trung thành, tình cảm chan chứa, và nhất là mối thân hữu tự nhiên đối với loài người.
Cuộc Chiến Quốc Cộng đang đi vào giai đoạn kết thúc. Số phận của Đảng Cộng Sản Việt Nam và chế độ Việt Cộng đã được quyết định, vấn đề còn lại chỉ là khi nào và bằng cách nào.
Ukraine cũng là bài học để mà họ có thể nhìn, nếu học tích cực hơn, thì họ nhìn theo một quan điểm tích cực, tức là quan hệ nhân - quả, "Tôi muốn nói tới quan hệ ai bắn vào nhân dân...
Hiện tại nước Nga đã vĩnh biệt CNCS, nhưng như con chim một lần bị tên bắn, Nhân dân Ukraina giờ đây nhìn thấy cành cây cong vẫn cứ run rẩy dù cành cây có điểm những nụ hồng.
Nên chăng phải in câu “Người tiêu thụ vé số kiến thiết từ trẻ em, người già, người tàn tật là tiếp tay với vi phạm pháp luật” trên từng tờ vé số kiến thiết
Việt Dzũng đã ra đi, nhưng tinh thần và lý tưởng phục vụ cho tha nhân, cho quê hương đất nước cùng dòng nhạc của anh vẫn còn tồn tại và sẽ sống mãi trong lòng những người thương mến anh.
Sau hai mươi năm hoạt động không ngừng nghỉ trên mọi lãnh vực và được nổi danh khắp nơi, được hàng triệu người ái mộ (nhứt là giới trẻ ở hải ngoại), nhưng cũng có lúc Việt Dzũng cảm thấy rất cô đơn.
“Phim tài liệu” của miền Nam trong các trận hải chiến Hoàng/Trường Sa từ 19/1/1974 – mà hồi trước (Việt cộng) mình cố thắng nó nên phải nhìn nhận việc cắt đất tổ tiên (VN) của đồng chí Phạm văn Đồng đúng “không chệch vào đâu được”
tôi cũng là một người Biên Hòa, cảm ơn người giấu mặt này đã nói thay suy nghĩ của mình. Lạ là công an Phường sở tại đã "xóa dấu tích" việc làm này. Họ không thấy xấu hổ chăng?
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.